19 tháng 10, 2015

Blue Monday

1.
Dạo này mình hay ốm vặt. Hôm nay lại ốm phải nghỉ ở nhà mất một ngày. Trước kia mình chẳng mấy khi ốm kiểu đấy. T bảo tại mình không chịu sống khoa học. Cụ thể là tuần nào cũng đi làm cả thứ 7, không mấy tối đi làm về trước 8h, sáng đi làm muộn nên hầu như toàn bỏ bữa sáng, bữa tối thì thường xuyên quên. Bình thường thì mình không để ý nhưng nghe T nói xong cũng thấy có lý. Lúc nào mình cũng tự hứa, xong job này mình sẽ, xong cái quyết toán này mình sẽ, bla bla...nhưng cuối cùng thì lúc nào cũng thế, chưa kịp xong cái này đã có thểm một cái mới, rồi cái sau còn bận hơn cái trước, nói chung là lúc nào cũng ngập lụt.
2.
Anh V bảo năm nay không làm RS, cũng hơi tiếc nhưng cơ bản là mừng vì sẽ không bị đánh cắp mất một tháng trong cuộc đời. Nghĩ đi nghĩ lại thì mình cũng đek còn trẻ trung gì mấy, dù lúc nào mình cũng thấy mình chỉ lít nhít như một đứa mới ra trường nhưng với số tuổi đươc đánh dấu trong giấy khai sinh đáng lẽ mình phải muốn một công việc ốn định, mơ lấy được chồng, đẻ vài đứa con bla bla. Nỗi khổ tâm của  mình (và nhất là mẹ mình) là mình chẳng có giấc mơ nào giống như thế. Thỉnh thoảng vì mẹ nói nhiều quá, hoặc họ hàng làng xóm hỏi thăm nhiều quá mình cũng từng nghĩ hay lấy lấy xừ đứa nào đấy  làm chồng cho xong, nhưng mà những ý nghĩ kiểu thế chẳng mấy khi kéo dài quá 3s.
3.
Từ khi xa nhà lên HN, thỉnh thoảng có những buổi sáng mình tỉnh dậy trong một căn phòng nào đấy (vì chuyển nhà nhiều lần nên mình cũng ko nhớ hết nổi) đầu óc như bị tẩy trắng, ko có khái niệm gì về việc mình đang ở đâu, là ai, làm gì, bao nhiêu tuổi. Rồi thỉnh thoảng quá xì trét hay chán đời, muốn bỏ hết để làm gì đấy thật điên, cuối cùng chẳng mấy khi làm được trò gì đủ điên. Cùng lắm là bỏ làm đặt vé máy bay đi đâu đấy vài hôm hoặc hèn hơn là bỏ làm ngồi nhà xem phim.
4.
Sau cả nghìn năm ánh sáng khôn gặp, tuần trước hải ly gọi điện rủ đi ăn, xong cuối buổi bảo tuần sau nó cưới. Mình không bất ngờ gì mấy dù chưa quen được với việc nó sẽ lấy vợ.
Hôm qua hải ly lại gọi điện nhắc mình nhớ đi đám cưới đúng giờ vì biết mình hay la cà đến muộn. Nó bảo nó thích chụp với mình mấy cái ảnh kỷ niệm xến xúa trước khi đông khách đến mức không tìm nổi mình.
Mình không nhớ lần đầu mình găp hải ly, chỉ nhớ bắt đầu thân với nó từ khi nó lôi mình khỏi chết chìm trong cái mùa hè buồn bã và chán nản bậc nhất trong những ngày tuổi trẻ của mình.









14 tháng 10, 2015

in our younger days


A morning in autumn,
a stranger bought me a coffee
then smile like two old friends meet again

In that moment,
my mind somehow is full of memories about those days
when we were side by side in our younger days.