23 tháng 4, 2014

24.4

cứ mỗi khi có chuyện gì buồn bực, khó chịu, bức xúc chán đời, chỉ cần gặp anh là sẽ lại đâu vào đấy
anh gần như lúc nào cũng có thể sắp xếp được thời gian. anh sẽ dẫn đi ăn những món ngon nhất trên đời, kể những câu chuyện vui hoặc nói những câu đáng yêu như là: tại sao lại để xe cộ kêu ùng ục thế này, mai mang qua chỗ anh anh mang đi sửa cho; uh, em dở hơi mà, nhưng mà dở hơi thế thì mới là em...
gặp anh lúc nào cũng có cảm giác dù mình ko cao ko xinh nhưng cũng là đứa độc đáo nhất quả đất và chẳng việc quái gì hay vì ai mà cần thay đổi.

vậy nên, lần nào về nhà cũng vui, tâm trạng sẽ từ mức chạm đáy chuyển lên mức yêu đời. cứ nghĩ kĩ thì thấy mình cũng may mắn bỏ xừ vì ít ra còn tìm thấy một người như thế trong đời. nên chẳng buồn được nữa

23.4

thật sự là
càng ngày mình càng nhận thấy
mình không biết gì về tình yêu
mình không biết tí gì về tình yêu
mình không biết một tí tẹo nào về tình yêu hết

B bảo có khi next time in love B sẽ như tờ giấy trắng
còn mình có khi sẽ tiếp tuc như một con điên

vì mình có biết quái gì về tình yêu đâu



.


[ai biết được đâu là lần cuối]

22 tháng 4, 2014

22.4

có những người sinh ra là để yêu, nên đứng trước tình yêu bao giờ cũng trở nên mạnh mẽ

vậy có những người sinh ra KHÔNG để yêu không?


18 tháng 4, 2014

We should be living like we lived that summer


Chiều nay ngồi ở văn phòng muộn lơ muộn lắc xem xong nghe xong bài này xong buồn muốn chết luôn.
Kỳ thực thì chưa từng nghe bài này với một anh người yêu cũ nào hay đứa bạn "phản trắc" nào. Bài hát cũng chả có tềnh iêu nào tan vỡ, chả có zai xinh gái đẹp nào chết, lời lẽ cũng chả có đoạn nào gào rú quằn quại mà vẫn buồn muốn chết luôn.

Hôm qua trên T, có một bạn hỏi một bạn là:
What were you so sad about?
Life

là như thế đấy

17 tháng 4, 2014

có lần D kể về anh bạn sống ở London, một sáng tỉnh dậy bước chân vào phòng tắm, tự nhiên thấy chả thiết tha gì London, lẫn nhà đẹp, xe hơi xịn, chỉ tự nói với mình mỗi một câu "Fuck it, I wanna quit" rồi bỏ mịa nó việc bay sang VN.

Hồi í mình hâm một anh í vật ra. Giờ cuối cùng mình cũng có thể gào lên câu ấy. Dù mình đek có đủ xiền bay thẳng một mạch đến gần nửa vòng quả đất nhưng cảm giác vẫn thiệt là O xằm :)))

14 tháng 4, 2014

Bạn Ngân bảo một trong những lý do khiến bọn gái rơi vào tình trạng ế là nói chuyện không chừa cho đứa khác đường đi

kiểu như:
- what is wrong with you and TV? Watching all the time
- I love it

hoặc
why couldn't you see me tonight?
I don't like

hoặc
who are you when you were 15?
boring gal
how's boring
just boring

hết chuyện


12 tháng 4, 2014

who knows when is the last time?

liệu đó có phải là lần cuối cùng hay không?
chẳng ai biết trước được điều ấy

mà giả sử có biết trước liệu chúng mình có hành động khác đi không?

giữa những ngày tháng bốn ẩm ướt, sự tìm lại và đánh mất đột ngột xảy ra cùng một thời điểm. cảm giác như thể đang đi qua vùng không khí nhiễu loạn tít trên cao. trái tim của tình yêu đã vĩnh viễn chìm dần bên dưới tầng tầng lớp lớp màu xanh lục.

tôi vẫn nhớ buổi chiều khi ngồi nhìn lũ cá đông lạnh bơi trên vùng không gian màu trắng với những vạch xám đen nguyêch ngoạc. buổi chiều hôm ấy có sóng, sương lạnh và bồng bềnh. mùi của biển và của núi đầy ắp trong phổi. buổi chiều hôm ấy tôi ngồi nghe Big Jet Plain mà trong lòng thấy cứ ì ào vì nhớ đến quãng thời gian khi lần đầu tiên nghe thấy hai kẻ kì dị ấy hát. thật sự là tôi rất nhớ khoảng thời gian điên rồ ấy. nếu có thể lại điên rồ như thế một lần nữa dù phải trả giá bằng nối buồn âm ỉ nhiều ngày tháng sau đó, liệu tôi có còn dám đánh đổi nữa hay không?

tôi đã từng tự nói với mình, nếu chúng tôi còn có ngày gặp lại, và khi ấy nếu sợi dây buộc mỏng manh màu nâu kêu leng keng vẫn còn ở bên cạnh tôi, thì tôi sẽ để cậu ở cạnh. nhưng ngay cả điều ấy giờ cũng không còn quan trọng nữa dù sợi dây màu nâu vẫn kêu leng keng mỗi ngày.
vì tôi đã không còn tha thiết được chạm vào cậu ấy nữa.


9 tháng 4, 2014

love will tear us apart

ngu không chịu được. sáng mai phải dậy sớm đi công tác mà thức đến giờ này xem cái phim này xong rồi buồn nẫu ruột ra. đúng là thần kinh



8 tháng 4, 2014

.dưới chân cao ốc tháng bốn không có gì ngoài khói

hóa ra việc đợi chờ lại khó chịu như vậy đấy. là bởi vì không biết người mình đợi có đến không, hoặc nếu có thì bao giờ sẽ đến.
sau cuộc đợi chờ dưới chân cao ốc là khoảng im lặng ngột ngạt kéo dài xuyên tới tận bình minh. những bông hoa dưới nắng và tòa biệt thự 300 tuổi cũng không cứu vãn được gì nhiều.
những ngày tháng sau này, liệu có bao nhiêu ngày chúng mình có thể thức để đợi bình minh?

7 tháng 4, 2014

chúng mình hãy CÙNG xem LẠI phim này hôm Sinh nhựt Jang, cùng uông Shangrila và ăn xịt nướng ngoài sân

hôm đấy mình sẽ mua cả hoa nữa. cuộc đời nói chung thường xuyên như shit, nên mình phải vui ko cho bọn nó hả dạ được
chúng mình sẽ nghe hết cả các list dringking buddies của cả lũ nữa. bạn Banana bảo đại ý là: ngay cả ở dưới đáy vực cũng có một sự ngọt ngào riêng không giống với bất kì một nơi nào khác




6 tháng 4, 2014

có khi mình thực sự mắc bệnh  chậm cảm hoặc sai cảm.

lúc không có ai để hẹn hò đưa đón thì gáo rú lên kêu ko hiểu zai trên đời biến đâu hết. đến lúc có zai hẹn hò đi ăn đi chơi nắm tay nhau hôn nhau thì khi zai nhắn tin kêu nhớ nhung thì lại thấy cứ sao sao thế quái nào ấy. thế là thế quái nào? ts, đúng là thân lừa ưa nặng, chẳng lẽ cứ gây sự cãi nhau tung tóe lên thì mới thấy vui

5 tháng 4, 2014

.



”I do not trust people who don’t love themselves and yet tell me, ‘I love you.’ There is an African saying which is: Be careful when a naked person offers you a shirt."


1 tháng 4, 2014

điều kì diệu thứ nhất của cuộc sống là mình có thể gặp một người xa lạ, rồi yêu người xa lạ đó đến mức cảm giác như không thể sống thiếu nhau
điều kì diệu thứ 2 của cuộc sống là một người mình yêu thương đến mức cảm thấy gần gũi như hơi thở của chính mình đến một ngày lại trở nên xa lạ hơn cả những người xa lạ

DIDO

thật là kỳ diệu
khi nghe giọng của Dido mỗi khi chuẩn bị mùa hè

dù vẫn là khoảng thời gian mồ côi âm nhạc nhưng thỉnh thoảng trong những buổi chiều nắng bắt đầu lên nhẹ hoặc những chiều muộn gió mát ngồi bên bến cá uống bia lạnh với bạn giọng Dido như một thứ chất gây nghiện không sao dứt ra được