khi bước chân ra khỏi “thánh đường” đó, tôi không biết rằng
cuộc sống của tôi sẽ hoàn toàn thay đổi.
khi bọn cá hồi bước chân khỏi cửa nhà tôi, tôi cũng
không biết rằng cuộc sống của tôi sẽ thay đổi nhiều đến thế
….
trên đường về nhà ngày gió tôi không dứt ra khỏi được những
ý nghĩ về những thay đổi kể từ ngày hôm đó. chương trình tivi tôi vừa xem sáng nay có trích lời một ông giáo sư nổi tiếng nói rằng: vị thần được tôn sùng nhất
trong tín ngưỡng của người Ấn Độ là thần phá hoại, vì phá hoại là tiền đề
cho những khởi đầu mới.
tôi đã có vô vàn những khởi đầu mới khi bước chân ra khỏi
vùng không gian quen thuộc - dù là chủ động hay bị động. giờ nhìn lại, dù chỉ
là một quãng đường chưa dài, dù là không chỉ trải đầy hoa hồng nhưng cũng có
hoa bên vệ đường và có cả mặt - trời - rực - rỡ
tôi vẫn tin rằng, những thay đổi luôn là cánh cửa mở
đến những điều tốt đẹp xếp hàng dài đợi phía sau. chỉ có niềm tin ấy mới
khiến tôi đủ mạnh mẽ bước qua những ngày u buồn khi mọi điều đều không như
í muốn. không những vậy, đi qua những ngày u buồn ấy tôi thậm chí còn
thấy biết ơn bọn cá hồi và bọn khủng long…vì nếu ko bị đẩy đến tận cùng
của một trạng thái tôi không thể nào chuyển qua được trạng thái khác như bây
giờ. không có bọn chúng tôi cũng sẽ không biết yêu bản thân như bây giờ, không
biết được rằng mình rất đáng giá, và không bao giờ cần vì bất cứ ai mà phủ
nhận điều ấy
mùa thu thật là đẹp quá đi thôiiiiiiiiiiiiii