Chuyện 1
Hôm qua nói chuyện với hà mã xong thì chuyển qua tuyệt
giao (tạm thời – vô thời hạn) với facebook. Lần này cũng ko chơi trò deactive lằng
nhằng gì cho mệt. Cứ để đấy nhưng ko log in, xóa app trên các loại thiết bị di
động nói chung là đek quan tâm thiên hạ vui buồn hay ủ ê sung sướng trên FB. Mới
được một ngày mà thấy ngày dài hơn hẳn. Túm lại, nếu như mà đạt đến cảnh giới
ko dùng fb luôn như hà mã được thì tốt.
Chuyện 2:
Thật ra có lần đã định chuyển chỗ blog này thành private
vì chỗ này mình hay kể lể than vãn chửi bậy nói xấu, đại loại nghĩ gì thì xả hết
vào đây chả kiêng dè gì hết, mình đek thích có đứa nào vào đọc rồi bới móc.
Nhưng hà mã kêu gào bảo nó ko dùng fb, ko dùng mạng xã hội, mỗi liên hệ duy nhất
của nó với mình chỉ là mấy tháng vài cuộc điện thoại, vài cái email và thỉnh
thoảng mò vào đây nghe mình bán than nên đừng có mà làm cái trò mèo đấy. Đáng lẽ
thì cũng chẳng dại gì mà cun cút nghe theo nó nhưng đến đoạn nó dọa cắt quà, ngừng
gửi postcard cho thì ve vẩy đuôi lũn cũn nghe lời nó ngay. Nhưng thôi dù sao
ngoài hà mã và một con lợn khác (tình cờ
- bất ngờ một cách đầy cố ý cũng ko dùng fb) thì chắc chả còn đứa nào biết
hoặc nhớ là có chỗ này. Với lại, có chỗ bán than chửi bậy cũng vui, vài chục
năm nữa chẳng may mà có sống đủ lâu để mà cà có cháu thì chỉ cho nó vào đọc để
nó thấy đứa đek nào lúc trẻ còn xến xủng nhảm nhỉ nông nổi hết :D
Chuyện 3:
Chiều nay lấy được cuộn phim chụp hôm ở Phil với Nha
Trang, cũng mừng mừng tủi tủi vì lâu lắm mới chụp hết 2-3 cuộn phim. Xong rồi tự
nhiên nhớ đến vụ hôm ở đà lạt, chụp gái gú nắng nôi ở Nha Trang mãi ko sao, vừa
đến đà lạt thì kẹt phim, mà ở cái thành phố đấy hoa thì thừa chứ thợ sửa máy ảnh
thì bói cũng ko có. Cuối cùng, hoa lá chim chó cá gà đều phải lôi điện thoại ra
chụp hết. Bi kịch vl. Tháng 12 này mà xin nghỉ được, có khi mình lại đặt vé bay
vào đấy xem hoa xem mùa đông ở đấy nó có đẹp chết người như người ta bảo hay ko
Chuyện 4
trưa nay đang ngồi nhai thịt chem chép thì có đứa gọi điện tự xưng là bạn cấp 2, tên là bla bla, ngày xưa ngồi bàn này bàn kia bla bla. Mình nghĩ đến mức nhai nát cả miếng thịt ra vẫn ko nhớ trên đời từng quen đứa nào như thế nên cũng thật thà bảo nó là đek nhớ rồi hỏi nó gọi có chuyện gì ko. Thế là nó cười ré lên bảo ko có chuyện gì gọi điện hỏi thăm chơi thôi bao giờ nhớ ra nó thì nó gọi lại. Trên đời công nhận có nhiều đứa vui tính
Chuyện 5
Từ tối đến giờ hắt hơi dễ cũng đến vài chục cái, người ngợm lờ đà lờ đờ như con cá dọn bể của Thái béo ở văn phòng. 90% là mai sẽ lăn quay ra ốm, mà kế hoạch là ngày mai họp 2 cuộc, tối đi xem phim. Tsss
Từ tối đến giờ hắt hơi dễ cũng đến vài chục cái, người ngợm lờ đà lờ đờ như con cá dọn bể của Thái béo ở văn phòng. 90% là mai sẽ lăn quay ra ốm, mà kế hoạch là ngày mai họp 2 cuộc, tối đi xem phim. Tsss