28 tháng 4, 2015

the one who saved my day btw


Since we first met, I never think we gonna be something special of each other. but we are no matter what happens.
thank you for being here

23 tháng 4, 2015

Note 02

*
từ một đứa chân cẳng mịn màng sáng sủa, qua một mùa xuân ẩm mốc đầy muỗi bọ côn trùng, dù đã xịt thuốc diệt côn trùng mọi nơi mọi lúc nhưng cuối cùng chân cẳng bây giờ trông ko khác gì con ghẻ, người ngậm nốt xanh nốt đỏ gãi rồn rột cả ngày. Nhìn xuống chân mà muốn khóc thật chứ đek phải nói chơi cho vui. Tss mùa xuân, ếu có gì hay ho đẹp đẽ chỉ tổ vừa bẩn vừa tởm.


**
đã sắp một tháng từ sau chương trình Hải Phòng, mình cảm giác cái chương trình hút máu đấy đã hút hết luôn cả tinh thần làm việc của mình. Gần 3 tuần nay mình mới làm xong mỗi một cái proposal hoàn chỉnh mà sau khi xong đến mình còn không muốn đọc lại; mình chuẩn bị phải nộp một cái proposal khác trong tuần này mà tình trạng hiện tại là ngồi 2 ngày mới nghĩ ra mỗi cái template, concept lẫn key visual vẫn ko tài nào nặn ra được. Quyết toán chương trình Campus tháng 3 thì vẫn dậm chân tại chỗ vì mỗi ngày lại phải tiếp thêm vài cái yêu cầu thần kinh pha hoang tưởng của bọn điên lờ gờ.

***
cứ tưởng mình đã thần kinh , hóa ra ngưu tầm ngưu mã tầm mã, ở cty cũng toàn một lũ điên ko kém gì mình nên là cuộc đời tự nhiên chuyển hướng trở thành toàn chuyện buồn cười đek chịu được.

15 tháng 4, 2015

Note 01


1. Hôm qua mình gặp lại bạn học cấp 1, lí do gặp lại thì vừa ngẫu nhiên vừa buồn cười. Giờ mình không nhớ nổi hồi cấp 1 bạn trông thế nào, chỉ nhớ là mình không nói chuyện nhiều với bạn í nhưng bạn í lại là người mình nhớ lâu nhất. Vì bạn í đã có lần dám phản bội “đồng bọn” để Tử Tế với mình. Với bọn trẻ ranh cấp 1, phản bội đồng bọn là một tội lớn mà không phải đứa nào cũng dám làm.
2.
[....]
3.
[....]
4. [...]
+ Nhìn thấy số trong tài khoản tăng lên là một cảm giác không thể ó xằm hơn được.

5. Mình bảo với hà mã, nếu hết sang năm mà vẫn chưa lấy chồng, mình sẽ đi học. Mình muốn sống vài năm ở một đất nước khác.
6.
[...]
Thôi hết chuyện

1 tháng 4, 2015

[.note]

Những ngày này, thời tiết đẹp đến nỗi bất cứ khi nào bước chân ra đường, chỉ cần thấy gió thổi là mình đã thấy hạnh phúc vô cùng. Mà những ngày này gió ở khắp nơi.
Tối qua mình ngồi ở ban công gần nhà thờ buôn chuyện với Vân, gió mát lạnh đúng kiểu mà mình thích nên cứ thỉnh thoảng mình lại ngồi đần mặt ra mất một lúc vì vui thích quá. Sao thời tiết lại có những ngày có thể đáng yêu đến thế được cơ chứ.

Tối về mình mở hết cửa sổ, ngồi ngay cạnh cửa ghi ngay vào đây về cảm giác hạnh phúc vui vẻ này. Mấy thứ chữ nghĩa nghèo nàn của mình ko thể miêu tả được dù chỉ là một phần nhỏ cảm giác hân hoan của mình nhưng mình vẫn muốn viết lại. Chỉ để ghi nhớ về những thứ đẹp tuyệt diệu mà mình đã từng đi qua