27 tháng 12, 2013

still stand on the top of the world



hôm qua, trong lúc đứng trên tầng 12 uống trà và nhìn xuống thành phố, tôi đã nghĩ. thực ra là tôi nhớ đến cậu ấy. tôi nhớ nụ cười và cái siết tay ấm áp của cậu ấy. cũng không hiểu tại sao, có lẽ tại những ngày mùa đông tháng mười hai năm nay quá lạnh.






mọi chuyện đều có tính thời điểm - đó là điều quan trọng nhất. ở một thời điểm nào đó trong quá khứ, hoặc kiếp trước, hoặc cả nghìn kiếp trước, nhưng nhất định một thời điểm nào đó trong quá khứ anh và tôi - chúng tôi đã từng yêu nhau. chúng tôi đã từng yêu nhau và nợ nhau. tôi tin vào nhân quả, tin rằng việc mình có tình cảm với ai đó hay ai đó có tình cảm với mình đều là những món nợ phải trả.







bạn JJ bảo là nghĩ về một tình yêu trong quá khứ sẽ nhận thức rõ ràng hơn bao giờ hết, người ta sau rốt vẫn chỉ là yêu cái tình yêu của chính mình






thật ra tôi cũng không hiểu mình đang nghĩ về điều gì, nhưng ngày hôm qua, từ tầng 12 nhìn xuống thành phố tôi biết cậu ấy không  thuộc về thế giới của tôi. và sẽ mãi mãi như thế.
có những người sinh ra là để yêu nhau
cũng có những người sinh ra chỉ để đi lướt qua nhau

25 tháng 12, 2013


“And in the end, we were all just humans.. drunk on the idea that love, only love, could heal our brokenness.”
— F. Scott Fitzgerald

24 tháng 12, 2013

Xmas - 14

Dù chả bao giờ quan tâm xem Noel nó là cái ngày khỉ gì, nhưng bận tối mắt đến mức chả nhớ nổi hôm nay là Noel, chả thiết xem Love actually hay cũng chẳng kịp buồn vì hà mã ko ở nhà thì năm nay đúng là lần đầu tiên. 
Cũng may vì đời còn có Jang và mẹ Jang, còn có Bu và một bữa tối ấm áp đầy khói, toàn thịt. 
Thôi thì cứ vui

23 tháng 12, 2013

sao mà vừa hay rùng rợn vừa muộn dã man con ngan đến thế này nhỉ

nói chung đek bao giờ nên nghe Thu Phương khi trời lạnh
Bằng Kiều Lê Hiếu thì phải tuyệt đối tránh xaaaaa

today, 23 Dec


He said: "I saw he hold your hand and how special he looked at you. Don't care about anything more, don't need to hide just live your own life and face your feeling"

19 tháng 12, 2013

so moody

"why it is so down at the end of working hour?
why I just laugh when someone tell me that he love me or miss me?"

làm thế nào để trở lại là cô gái yêu đời như trước kia? Rời bỏ công việc bận rộn này? Hay nhận lời đến làm việc ở một thành phố khác?

Sau vài cuộc tình chớp nhoáng, tôi nhận ra vấn đề không phải là tôi không tìm được ai đó để ở cạnh mình hay/và đi ăn cùng nhau/làm tình với nhau. Vấn đề là từ chính bản thân tôi. Sự thật đúng là một người không bao giờ có thể mang đến cho người khác cái mà mình không có. Tôi không hài lòng với chính bản thân mình, không thấy thỏa mãn với chính những điều tôi đang làm. Vậy thì làm sao tôi có thể mang lại hạnh phúc cho người khác.

Tôi rất ghét những lúc tôi ở trong tâm trạng luẩn quẩn này và loay hoay tìm lối ra thế này. Mùa đông năm nay tôi đã không còn buồn vì nuối tiếc tình yêu cũ. Tôi đã gần như quên cậu ấy. Vài tháng trước khi đi qua một quán quen mà trước đây chúng tôi hay ngồi, hà mã hỏi tôi có còn chút tình yêu nào không, tôi đã không cần do dự mà trả lời không. Mùa đông năm nay tôi loay loay với chính cuộc đời mình, loay hoay đi tìm niềm yêu đời và hào hứng mà hình như tôi đã đánh rơi mất. Tôi đã đánh rơi nó ở đâu?




16 tháng 12, 2013

nhất định phải kêu khổ [ở đây]

sau mấy ngày họp triền miên thì kế hoạch các buổi tối từ giờ đến cuối năm chỉ có duy nhất là: ngồi ở nhà cắm mặt vào làm việc.
Ts, ngay cả trong những ngày bận rộn nhất với cái event gần ba nghìn người khối lượng công việc cũng không tởm như bây giờ

15 tháng 12, 2013

phố mùa đông

lạnh đến nỗi đông cứng cả mọi ý nghĩ. sáng nay, khi ngơ ngác tỉnh dậy, thấy tay chân lạnh ngắt mới thấy suốt cả mùa đông này chỉ thèm có người nắm tay mình cho ấm. không cần yêu nhau cũng được, không cần che chở hứa hẹn, không cần hôn nhau hay làm tình với nhau. chỉ cần nắm lấy bàn tay vừa gầy vừa nhỏ chui trong mấy lớp găng tay vẫn lạnh như đá là được rồi.
Ts, tất cả chỉ tại thời tiết. 



Nhân thể, hôm nay đang xinh nên phải tranh thủ chụp ảnh để gỡ gạc lại những ngày xấu xí đang trở nên ngày càng thường xuyên




12 tháng 12, 2013

[như là][cắt ra từ một cảnh phim]

chc sau này nếu không còn làm đây na, cũng khó có th quên nhng ngày này. Mt nhóm người bé nh trên mt con tàu rng mênh mông, 4 tng, nhiu phòng, lênh đênh trên bin cùng nhau, làm vic cùng nhau, ăn cơm cùng nhau, nghe nhc và ung bia cùng nhau. 
có nhng sm sương mù lnh but dy sm leo lên núi cùng nhau.  Chng đến mc gi là "lưu luyến đến không ri"  nhưng là mt loi tri nghim đc bit mà không nhiu người có th may mn có. 
Nên tht s rt biết ơn cuc đi vì đã đây



11 tháng 12, 2013

mùa đông này

ngay cả những lúc quấn quýt nhau say mê nhất, ngay cả những lần hôn nhau nồng nàn nhất, ngay cả những lúc ấy cũng không thể sánh với khoảnh khắc khi lén lút cầm tay nhau hoặc giả vờ chạm má lướt qua nhau giữa chốn đông người. dư vị đọng lại trong những khoảnh khắc ấy luôn là sự ấm áp đến từng milimet tế bào, sự ấp áp tỏa rạng từ sâu bên trong lồng ngực. mùa đông, thực ra cũng không cần quá nhiều, chỉ cần có thể nằm gối đầu lên tay nhau ngủ, vậy là đã thấy đủ yên ổn lắm rồi

4 tháng 12, 2013

My December guy

thật sự là cậu ấy đã làm những ngày tháng của tôi trở nên khác biệt. không phải vì nụ cười hay khuân mặt rạng rỡ điển trai của cậu ấy, cũng không phải cái cách cậu ấy nắm tay hay hôn tôi, mà vì cậu ấy đã ở đó. bên cạnh tôi đúng vào lúc tôi thấy cô đơn nhất.

tôi không còn là đứa con gái ngớ ngẩn hay tự đặt ra những quy tắc rồi làm rối tung cuộc đời mình lên nữa. suy cho cùng cuộc đời này chỉ có một quy tắc đúng đắn duy nhất là làm những điều mình thấy vui. còn những điều khác đều không quan trọng.

ở bên cậu ấy, tôi thấy vui. như vậy là đủ.

tôi không còn mong chờ điều gì hơn nữa.