28 tháng 5, 2014

will you cook for me?

bất kể chàng trai nào tự nguyện vào bếp nấu ăn cho mình cũng có khả năng "gây nên" một khung cảnh hoàn hảo.


tôi không nhớ nổi mùi vị của món ăn nào sáng ngày hôm ấy. nhưng cái cảm giác khi vừa thức dậy, nhìn thấy một người đang đứng trong bếp hì hụi nấu ăn cho mình quả thật rất khó quên.




21 tháng 5, 2014

trăng dưới chân mình

Em mơ mình thấy anh trên con phố nhỏ ta đã từng qua
Có đôi lần ướt mưa nhớ mấy cho vừa bàn tay ấm
Những hẹn hò thoáng qua anh đến rất vội
Anh rất gần với em như chưa hề rời xa.

Có ai bảo với em xa xôi sẽ là thôi nhớ về anh
Cánh hoa nào cũng phai tháng năm không chờ, người thôi nhớ
Nghĩ đến điều ấy thôi đau nhói trong lòng
Sớm mai là chớm đông ai đi về phố cũ?

Tưởng như em gặp lại anh trong đêm say
Nép vào vai anh nghe tiếng anh cười
Chỉ cần ta nhớ về nhau có bao giờ tiếc nuối?

Buồn vui của ngày hôm qua ta mang theo
Em chờ, em mong, em hy vọng
Dù đời xô ta về đâu, vẫn nhớ mãi những ngày đầu.
Em mơ cùng bay bên anh
Ta thấy như trăng dưới chân mình

Ở một thế giới thật xa em mơ mình có anh...

20 tháng 5, 2014

anh có sẵn sàng lạc lối cùng em?

khi mùa hè đột ngột dội xuống một trận mưa, tôi thấy một cơn nhớ nhung dữ dội tràn qua phổi. khi ấy tôi đã muốn nhắn tin cho anh:


- Anh có sẵn sàng lạc lối cùng em?



giờ đã là mùa hè. tôi vẫn chưa nhìn thấy biển.



14 tháng 5, 2014

.

mỗi ngày tập yoga 1 tiếng sẽ thấy cuộc đời (tuy rất nóng) nhưng mà thật là dễ chịu


:))


10 tháng 5, 2014

[kẻ thù đã đến]

1.
và ngày nắng nóng đầu tiên của mùa hè năm hai không mười bốn, tềnh yêu lớn ở đâu rớt bụp cái xuống hà nội, dẫn cái đứa vừa mới tuyệt thực mấy ngày liền đi ăn cơ man nào là thịt, xong rồi còn xì cho cái vé đi xem Khánh Ly. cái vé ca nhạc đắt nhất mà mình từng sờ vào trong 28 năm sống trên đời. Khánh Ly thực sự là một khái niệm không thể mô tả thành lời, một "bà lão" năm nay hơn 70 tuổi, hơn 40 năm mới về VN hát một buổi, thế mà giọng cứ như mới có 30, vẫn có sức dội bom dữ dội vào cái cõi lòng lổn nhổn của mình. Lúc ngồi nghe, có mấy đoạn mình suýt khóc, có mấy đoạn hay đến nỗi phải quay ngay sang nắm tay đứa ngồi cạnh. nói chung là cảm động lắm, rưng rưng lắm.

2.
hôm kia mình ngồi cafe với Mũm, hai con thế quái nào lại cùng lôi thơ thẩn hồi chẻ ra đàm đạo tâm xự. Tối về nhà, vẫn còn dư âm chuyện thơ mình lôi các loại sổ thơ, lưu bút, thư tình các kiểu ra đọc. Đọc xong vừa cười vừa khóc như con điên. 

Mình cũng tìm được một cái thư tay viết cho người êu cũ có đoạn (mà đến giờ mình ko tưởng tượng được là mình đã từng có những ngày yêu thương say mê đến mức viết được ra những dòng ấy). Đoạn ấy như sau:
"Dù nghĩ đến anh lúc nào cũng thấy vừa ấm áp vừa bất an, nhưng em không thể làm gì khác ngoài yêu anh.
Dù em biết mãi mãi là một từ hoang đường, nhưng em, thật sự ước rằng những ngày này sẽ không bao giờ kết thúc"

Tất nhiên là còn thêm nhiều đoạn sến ngập lụt cả hà nội nữa, nhưng mà đoạn này là sến nhất. Đọc xong mấy đoạn xến mình khóc ra phết. Mình cảm động lắm. Mình tiếc nữa. Giờ mình không biết làm thế nào mới có thể yêu được như hồi ấy.

3.
Nghỉ việc ở nhà cả ngày nằm ườn èo ăn uống xem phim, đi bộ, đi chụp ảnh, đi uống bia với bạn thích vô cùng là thích. vậy nên dù mình đã đi phỏng vấn mẫy chỗ mới, dù đã nhận được mấy cái offer mình vẫn muốn trì hoãn để cái thời gian thích thú tuyệt vời này kéo dài thêm mấy tuần nữa. Bây giờ đầu mình ko nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ mỗi chuyện làm thế nào mà mỗi năm được nghỉ mấy tháng như này. Thỉnh thoảng nghĩ mãi ko ra ý gì hay và nghĩ đến mẹ mình cũng định lấy chồng. Nhưng ý nghĩ đấy ko bao giờ sống qua nổi 30s, vì mình vẫn thấy sống như này vui bỏ xừ. 

Bên cạnh đấy số người mình muốn lấy làm chồng từ bé cho đến giờ là vô cùng ít, mà số người muốn lấy mình chắc cũng đang dần tuyệt chủng hết rồi. 
Vậy nên thôi.

4.
mình nghĩ mùa hè thật sự đã đến rồi. hôm nay trời bắt đầu năng toang toác, và mình không muốn mặc bất cứ cái gì lên người.
mình vẫn căm thù mùa hè như mọi khi
mùa hè, nói chung, đek bao giờ vui cả


8 tháng 5, 2014

.may

 là zai, một khi đã đứng trong bếp nấu nướng thì chỉ số sẹc xi quyến rũ sẽ tăng cao chóng mặt. (càng chóng mặt hơn nữa nếu zai biết nấu bít tết xờ pa ghét ti cơm gà mỳ trộn ngon không đỡ được).

là gái, nhất là những đứa vừa lười vừa ham ăn ham ngủ như mình một khi đã được zai nấu cho ăn thì ăn gì cũng thấy ngon, nói gì cũng thấy rưng rưng cảm động

7 tháng 5, 2014

vì em đủ lạ để anh yêu

"Anh nói khi chúng tôi chia tay, một ngày nào đó anh sẽ lại tìm tôi. Và anh sẽ yêu tôi theo cách mà tôi muốn. Để tôi thật xa anh, như vậy tôi mới có thể giữ được tôi trong tim anh. Nhờ anh, tôi đã có những ngày thấy mình trong veo và điên dại trở lại. Nhờ anh, tôi mới biết được rằng thực ra cảm giác của mình là không quan trọng, chỉ cần ai đó có đủ sức mạnh là tôi đã dễ dàng để bị cuốn đi.

"Sau này, nếu không còn anh bên cạnh, em đừng sống như thế nữa."

Tôi nghĩ về những điểm lặp lại của cuộc sống và không khỏi ngỡ ngàng. Tháng 3 của năm trước, tôi rời bỏ thành phố này, từ bỏ một người, từ bỏ giấc mơ mình theo đuổi. Tháng 3 năm nay như di lại vết tích của những tháng ngày đã qua. Chỉ khác là tôi đã trưởng thành và yên bình hơn. Nên mọi thứ đang và sắp xảy ra có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. 

Thương! Rất lâu tôi mới nghe một người nói thương tôi đúng nghĩa. Được yêu,được thương, được ôm vào trong lòng. Được những sáng tỉnh dậy thấy bên mình là một ai đó, ấm áp. Như thế liệu đã đủ là hạnh phúc hay chưa?"

Bay Bay

6 tháng 5, 2014

You Know I'm No Good

tối nay anh Khánh post nhạc của Coeur de Pirate nên lại lọ mọ lôi nhạc của bạn í ra nghe. cả tiếng Anh lẫn Pháp dù tiếng Pháp thì tuyệt nhiên ko hiểu chữ nào nhưng giọng bạn chẻ này nghe ngấm sâu ngấm lâu đến phát hoảng. cảm giác y như cái lần đầu tiên nghe Lana hát Video game.
âm nhạc thật đáng xợ



5 tháng 5, 2014

.C.N.

mỗi người đều giữ trong lòng một ngôi đền thiêng, chỉ muốn mãi để nâng niu, tôn thờ, cầu nguyện, tĩnh tâm, nhìn ngắm, sống chết cũng không bao giờ muốn mất đi.

cậu ấy đã hơn cả một người bạn lớn, cậu ấy là ngôi đền thiêng trong lòng mình
chuyện chỉ có vậy






















.
và kết thúc ở








.
đây






.