23 tháng 6, 2015

22 June

Sáng qua đang tối tăm mặt mũi thì nhận được mail của sếp, bắt chiều đi họp rồi làm proposal cho một job mới. Lúc í chỉ muốn reply lại mỗi một câu: "Éo làm" nhưng sau đấy bận quá quên xừ mất.
Chiều (vẫn tiếp tục) đang tối tăm mặt mũi thì sếp bảo: đến giờ đi họp, ú ú ớ ớ một hồi mới nhớ ra sáng nay quên chưa gửi mail từ chối nên lại cun cút thu laptop đi họp.
Chiều (hơi muộn) sang gặp khách, bô lô ba la một lúc thì phát hiện ra khách hàng đẹp zai vật vã, nói tiếng Anh như gió, lại còn duyên dáng lịch sự đáng yêu. Bệnh dại zai tái phát, hậu quả là đêm nay chắc chắn thức cả đêm làm proposal vì mai là deadline. Tsss, ngu không bút mực nào tả xiết

16 tháng 6, 2015

16.06


1.
Định viết mấy chữ, nhưng thôi thấy ảnh đẹp quá khỏi viết gì luôn.
Mình thiệt là sáng suốt khi trung thành với Còn vợt. Dù giá iem hơi chát, nhưngiem thiệt là đẹp


2.
Nhân nói chuyện giày, hôm qua mình lại sa chân vào hàng giày, lại mua một đôi giày mới đẹp lộng lẫy và đắt cũng lộng lẫy ko kém. Bọn gái nói chung cũng đơn giản, chỉ cần vài bữa mua được đôi giày đẹp lộng lẫy hay bra mới là đủ vui cả tuần.


3.
Sau một hồi xoay vé đổi vẻ kì kèo xin nghỉ cuối cùng cũng được ở Nha Trang 4 ngày, ở Đà Lạt 4 ngày. Vừa nói đi Đà Lạt xong là cả một lũ lâu xâu trong văn phòng í éo đòi đi theo, ưỡn ẹo bàn bạc mãi cuối cùng chốt lại chỉ đi Đà Lạt với 2 đứa nữa, những đứa khác muốn đi thì tự lập đoàn khác. Chiều thứ 6 trước khi một trong 3 đứa đi xuyên Việt 2 tuần ba đứa chụm đầu bàn hết cả chiều lên cái lịch trình chính xác đến từng milimet xong cười ố ố á á như lũ thân kinh.

Xong chuyện đi Đà Lạt đến chuyện đi Phil. Vì là đứa vừa tham lam vừa ba phải nên lúc lên lịch trình là lúc khốn khổ nhất. Có 7 ngày nhưng chỗ nào cũng muốn đi, điểm nào cũng thấy đẹp. Kì cạch hỏi mấy đứa bạn người Phil thì nó ố với á  kêu là mày bỏ bớt ít nhất một nửa số chỗ mày muốn đi đi thì mới đủ thời gian. Nhưng và vấn đề của mình (luôn luôn là) mình chỉ muốn thêm không muốn bỏ nên túm lại chỉ còn chưa đầy 2 tuần nữa mà vẫn chưa biết sẽ đi những đâu.

Ẹc

4.
Ba cái trên viết hôm qua, tức là cuối tháng, đang viết dở thì phải đi họp, hôm nay tức là mùng một đầu tháng mới nhớ ra ngồi viết tiếp. Mà từ lúc đi họp hôm qua về toàn chuyện xui xẻo
Ví dụ như hôm qua sau một hồi đi xem đá bóng, đi café cà pháo người đầy mồ hôi hôi như con nhợn thì về đến nhà phát hiện mất chìa khóa nhà. Thằng em zai gọi điện đến cuộc thứ mười mấy mới bắt máy chỉ để thông báo là nó đang đi công tác, Mun đi chơi với cty tận Cửa Lò,  tính qua nhà zai thì tối đấy bạn của zai ở Xì Gòn ra. Suốt 2 năm ở chỗ này, đây là lần đầu tiên mất chìa khóa nhà, mà lại duyen dáng đến nối mất đúng hôm 2 đứa kia đều ko ở HN. Nói chung người ta bảo shit always comes together là vì thế.

Đấy là chuyện xui xẻo của hôm qua, chuyện sáng nay ngủ ở nhà V, vừa mở mắt oánh răng rửa mặt ăn sáng đến lúc xỏ chân vào giày thì thấy đôi giày mới cóong mà mình cưng nựng mới đi được một lần trông bẩn nhếch ko tả được, hóa ra trong lúc đi từ bãi gửi xe về nhà V ngày hôm qua đạp phải cái gì đấy. Tssss


5.
Thôi mùng 1 không nói chuyện xui xẻo, nói chuyện vui. Cuối cùng thì đã làm xong cái quyết toàn dài 12 trang, hơn 50 nhà cung cấp và không biết bao nhiêu giấy tờ hợp đồng. Làm xong thấy thế giới BỪNG SÁNG rực rỡ chói lóa. Hôm nay in nốt mấy chục cái đề nghị thanh toán nữa xong sẽ  khệnh khạng vênh váo bê cái đống giấy tờ cao ngất đấy đặt thẳng trước mặt sếp, làm mặt thật cool quẳng cho sếp đúng một câu: “anh kí duyệt cho em” rồi sẽ sắp đít thẳng ra khỏi văn phòng đến hàng massage. Hê hê

Thôi hôm nay hết chuyện ở đây.






6 tháng 6, 2015

bla bla bla

nói qua nói lại nói mãi thì cuối cùng mình vẫn là con ba phải, đẻ ra đã ba phải, đến giớ vẫn ba phải và sự thật chắc đek bao giờ hết ba phải
chuyện là tháng này nhận lương nhận thưởng nhận tiền overtime xong thấy phải tự thưởng cho mình vì một tháng cực khổ. Xong, thế là quyết định mua kindle. Mhưng mà có hàng tỉ loại kindle trên đời, có màu ko màu có wifi ko có wifi, chạy andriod ko chạy android, bla bla...lúc gần quyết định xong thì hải ly bảo nếu mua kindle fire thì mua xừ tablet cho xong. Thế là lại hì hục đi xem tablet với hải ly, xem xong laị phân vân ko biết nên mua cái gì. Có lúc tưởng là quyết xong luôn rồi thì 5p sau lại đổi ý. Có lúc quyết tâm đến mức rút thẻ ra rồi thì thằng bán hàng chạy vào đi vệ sinh, thế là lại phân vân xong ngồi từ sáng đến giờ vẫn chưa quyết được sẽ mua gì
khổ vãi, mẹ mình đẻ mình ra giờ nào ko đẻ chọn đúng cái giờ ba phải mà đẻ. thà cứ đẻ xừ vào cái giờ ngu si an phận hay giờ hùng hục nổi loạn thì có phải đã đỡ khổ ko.

3 tháng 6, 2015

nhảm

tối nay xem phim thấy hai anh chị zai xinh gái đẹp yêu đương hẹn hò tung tóe nắm tay nhau đi dưới mưa xến xến nhưng kể cũng lãng mạn vật ra. xong rồi nhớ ra suốt từ hồi chia tay với C chưa nắm tay ai chưa có màn nửa đêm nửa hôm nhắn tin cân não cười rúc rích. giờ hoặc là già rồi hoặc là thần kinh lãng mạn bị thoái hóa hẹn hò toàn bỏ qua bước nắm tay nắm chân nghĩ đi nghĩ ai mất gốc hết cả.
lại nhớ vài năm trước có lần đang ngồi cafe hay karaoke gì đấy tự nhiên thấy hải ly xông ra nắm chặt tay mình, lúc mình trợn mắt lên nhìn thì cười hề hề bảo lâu rồi ko được nắm tay gái, toàn hôn hít rồi ngủ với nhau. hồi đấy chỉ nhe răng cười đầy kì thị giờ mới hiểu cảm giác của hải ly hồi đấy.
tsss, đêm hôm khuya khoắt thế qué nào lại xem cái phim lãng mạn nhảm này xong nói nhảm rồi thèm nắm tay vật ra. thật ếu ra làm sao

Retouch

Chụp ảnh cưới xong cả tháng sau cả hai đứa chụp ko đứa nào chịu chỉnh ảnh làm ảnh trả ảnh để đến lúc cô dâu chủ rể dỗi nguây nguẩy mới bò ra làm. Từ bé đến giờ vì ghét mấy trò retouch ảnh nên tuyệt đối trung thành với máy phim . Lần này bị ép ngồi chỉnh ảnh tình hình là mới mò mẫm được vài cái mà đã lồi hết cả mắt mà trông cũng chả ra làm sao. Ơn zời cả năm mới lỡ dại hứa một lần